Ráng chiều rũ xuống hoàng hôn
Tà dương le lói lấp chôn ngày tàn
Bầy trâu đủng đỉnh về làng
Khói lam nhẹ tỏa tịnh nhàn bếp ai.
Mây chiều lãng đãng cao bay
Cô hồn phiêu bạt có hay phương nào
Cảnh…
Gió lùa ngọn cỏ chợt nhớ nhà
Đã bao nhiêu kiếp chẳng về qua
Phủ dày lối cũ không dấu tích
Tìm đâu ra hướng lại quê xa?
Vun đắp mảng xanh che mặt đất
Nảy mầm sự sống cõi Sa bà
Chúng sinh tâm địa…
Là mộng là mơ khiến khổ đau
Là thương là ghét nặng ưu sầu
Lao lực lao tâm mong phú quí
Lo toan lo nghĩ mãi mưu cầu.
Vạn vật sinh sôi rồi hoại diệt
Sáng tối ngày ngày nối tiếp nhau
Tre già…
Vừa gặp như quen tự thuở nào
Duyên bao nhiêu kiếp đã từng trao
Nhân gieo đến lúc thu hoạch quả
Tri ngộ hôm nay sẽ thế nào?
Trải nghiệm đường trần trăm mối khổ
Người khốn vì danh, kẻ lụy tình
Đắng cay…
Trôi về miền ký ức
Bỗng chợt thấy lại mình
Từng một thuở hồn nhiên
Sống thiên theo cảm xúc.
Vốn biết đời không thực
Trôi theo là xuống vực
Nhưng danh, lợi, sắc, tài
Nối kết bao phiền phức.
…
Hoàng hôn sương lạnh đầu non
Nhẹ buồn tĩnh lặng cô đơn riêng mình
Đêm buông màn tối vô minh
Đèn khêu thất nhỏ tựa hình bóng ai
Gió đêm lay động bờ vai
Chờ trăng sáng tỏ lên ngoài hiên sau
Ngẩng đầu hỏi với…
Buồn vui tựa chiếc lá xa cành
Rụng vỡ kiếp người quá mong manh
Thăng hoa cuộc sống khi xanh lá
Tiếc nuối héo vàng mộng chẳng thành
Đất trời quy luật âu phải thế
Sinh sôi hoại diệt chuyển vòng quanh
Khoảnh khắc nhận ra…
Biểu cảm xinh tươi chuyển đất trời
Ngàn hoa khiến vạn vật sinh sôi
Tô điểm nhân gian muôn sắc vẻ
Nhẹ lòng lữ khách phút nghỉ ngơi
Khoe sắc mai đào khi xuân đến
Điêu tàn thu hạ nắng mưa phơi
Cái đẹp huyễn hư…
Tùng bách ngàn năm đứng an nhiên
Bạn cùng mây núi mặc ưu phiền
Gắn bó rừng xanh nhân với quả
Che bóng đền chùa kết thiện duyên
Xả thân chế tác muôn vạn thứ
Sinh khí cho người chốn tĩnh yên
Một mai kiếp…
Sinh ra đứng đó mãi ngàn năm
Mặc tình lịch sử trải thăng trầm
Sương gió vẫn lòng trơ tuế nguyệt
Đời muôn vạn kiếp cứ lặng câm
Vững như bàn thạch, thề quân tử
Nước chảy đá mòn, dạ tiểu nhân
Tang thương dâu…