Thương chi để khổ để sầu/ Nhớ chi để mộng đâu đâu đêm dài/ Hãy thương mình lấy mỗi ngày/ Một xâu chuỗi hạt lần thay tội tình.
02
Tháng 12

Ghét chi để phải khổ sầu/ Khổ mình sầu họ có đâu vui gì/ Sao không ghét não phiền đi/ Đã làm nước mắt ướt mi đêm dài.
01
Tháng 12

Hiểu rồi thôi chớ nhiều lời/ Đêm qua nghe đến sáng mơi vẫn còn/ Lặng thinh khẩu nghiệp mau mòn/ Nói nhiều gieo nghiệp sao tròn đường tu!
30
Tháng mười một

Ngỡ khi về lại thiền môn/ Lòng luôn cảm nhận bồn chồn làm sao/ Đường xưa rảo bước đi mau/ Người quen chào hỏi lời trao vui mừng.
29
Tháng mười một

Cư trần lạc đạo nơi tâm tạo tác/ Sống một đời thanh thoát cứ tùy duyên/ Trúc Lâm đại sĩ đã dụng tâm thiền/ Tự tại đến đi ba hiền mười thánh.
28
Tháng mười một

Nhỡ khi té ngã mới ngộ ra/ Đất đâu bằng phẳng dễ bước qua/ Cuộc đời cũng vậy luôn trắc trở/ Chẳng nên để mắt ở phương xa.
27
Tháng mười một

Đọc lại câu “thời thời thường phất thức”/ Tôi chợt thấm ý nghĩa tấm giẻ lau/ Hằng ngày học hạnh, siêng việc giồi trau/ Lau sạch bàn cho gương lòng trong sáng.
26
Tháng mười một

Nào khi hăng hái dấn thân/ Phương xa tu học chuyên cần hề chi/ Vì đời lan tỏa Từ bi/ Thì đâu ngần ngại bước đi hoằng truyền.
25
Tháng mười một

Hiện hữu thế gian từ duyên khởi/ Tạo muôn nơi kết nghiệp chuyển dời/ Nhân quả trùng trùng như sóng nổi/ Đời này kiếp nọ ngút xa khơi…
24
Tháng mười một

Hiểu rồi mọi lẽ cứ tự nhiên/ Vòng quay qui luật của nhân duyên/ Đâu do ta tạo mà có được/ Nghiệp quả nhiều đời tự biến thiên.